lịch sử việt nam

Trang Chính

Bản Tin: (Blogs; Anh Ba Sàm; Cầu Nhật-Tân; Chu-Mộng-Long; Cu Làng Cát; Dân Làm Báo; Dân Oan Bùi-Hằng; Diễn-Đàn Công-Nhân; Diễn-Đàn Công-Nhân;Giang-Nam Lãng-Tử; Huỳnh-Ngọc-Chênh; Lê-Hiền-Đức; Lê-Nguyên-Hồng; Lê-Quốc-Quân; Mai-Xuân-Dũng; Người Buôn Gió; Phạm-Hoàng-Tùng;Phạm-Viết-Đào;Quê Choa VN)

Biển Cả Và Con Người:

Bưu-Hoa Việt-Nam:

Chết Bởi Trung Cộng:

Địa-Linh Nhân-Kiệt Của Việt-Nam:

Điện-Toán - Tin-Học:

Ebooks Hồi-Ký - Bút-Ký:

Hịch Tướng Sĩ:

Hình-Ảnh Quân-Lực Việt-Nam Cộng-Hòa

History Of Viet Nam

Hoàng-Sa Trường-Sa Là Của Việt- Nam:

Hồ-Sơ Chủ-Quyền Quốc-Gia Việt- Nam 

Hội Sử-Học Việt-Nam

Vietnam Human Rights - Human Rights Activist

Lá Thư Úc-Châu

Lịch-Sử Việt-Nam Cận-Đại:  

Lịch-Sử Việt-Nam Ngàn Xưa:

Ngàn Năm Thăng Long (1010 - 2010)

Nghĩa-Trang Quân-Đội Biên-Hòa

Nguyên-Tử Của Việt-Nam Và Quốc- Tế

Người Dân Khiếu-Kiện:

Phụ-Nữ, Gia-Đình, Và Cuộc Sống:

Quốc-Tế:

Sitemap:

Tiền-Tệ Việt-Nam:

Tin Nhắn, Tìm Thân-Nhân Mất-Tích, Mộ Tìm Thân-Nhân:

Tin-Tức Thời-Sự Việt-Nam:

Thư-Tín:

Tòa Án Hình Sự Quốc Tế Về Việt-Nam và Trung Quốc:

Tưởng-Niệm 50 Năm 1963 - 2013 :

Ủng Hộ Trúc-Lâm Yên-Tử - Donate:

Weblinks:

 

Cây có cội, nước có nguồn. Toàn dân Việt-Nam ngàn đời ghi nhớ ân đức Quốc Tổ Hùng Vương

Lịch Sử Việt Nam Cận Đại

Thư-Viện Bồ Đề Online_Thư-Viện Hoa Sen Online

nơi hội tụ của những tâm hồn trăn-trở về nhân-sinh quan và vũ-trụ quan

đồng thời xiển-dương Chánh Tín_bài trừ Mê-Tín Dị Đoan 

Xin mời Ủng Hộ Trúc-Lâm Yên-Tử trên Facebook

 

lịch sử việt nam

1, 2, 3, 4, 5, 6, 7, 8, 9, 10, 11, 12, 13, 14, 15, 16, 17, 18, 19, 20, 21, 22, 23, 24, 25, 26, 27, 28, 29, 30, 31, 32, 33, 34, 35, 36, 37, 38, 39, 40, 41, 42, 43, 44, 45, 46, 47, 48, 49, 50

Trần Thế Nhân

Tiểu thuyết Tập 1

Khối 8406 Tự do Dân chủ cho Việt Nam
09-2010

MỤC LỤC

Mục lục tập 1

Lời giới thiệu của Khối 8406                                       
Lời Nhà xuất bản Tổ hợp Miền Đông Hoa Kỳ                        
Khúc dạo đầu                                                                       
Chương 01 đến chương 24

Mục lục tập 2

Chương 25 đến chương 46
Lời bạt (Nguyễn Quảng Tâm)                                                       
Suy ngẫm khi đọc “Ngày long trời đêm lở đất” (Nguyễn Minh Cần) 

*/*/*

CHƯƠNG 21
MẸ CON ĐƯỢC RA NẰM NGOÀI HIÊN.
LỆ UYÊN CHUI HỐC VÀO NHÀ NGỦ
TRÊN Ổ CHÓ

Ba mẹ con được Đội mời ra khỏi nhà.

Họ khoá cửa, buộc giằng dây trong dây ngoài. Tạm thời cho chúng mày lê la ngoài hè, góc sân.

Cái đêm hôm ấy đêm gì mà rét cắt da xé thịt. Gió bấc hun hút lùa vào khe cửa, len lỏi vào tấm quần rách manh áo mỏng. Mẹ ôm con vào lòng vừa rên vừa dỗ dành: Nín đi con, đừng khóc. Ông Đội và chú thím Đông mà nghe được thì họ bắt họ làm thịt, nướng chả, nấu cháo hành đó! Ngủ đi con… Trời sắp sáng rồi…

Nghe mẹ nói, con sợ quá, run bắn người, hàm răng va cốp vào nhau… Nhưng nào trời có chịu sáng, càng về khuya càng rét. Tình cờ, mẹ nhìn thấy cái hốc chó ở đầu hồi nhà, lâu nay con Vện đêm tới cửa đóng vẫn chui ra chui vào… Tội nghiệp cho Vện!

Vện đã bị chú Đông đập chết, làm cỗ thết đãi ông Đội rồi… Mẹ bảo con chui vào thử trong nhà xem có được không, nằm ở trong nhà, ngay trên ổ chó có rơm rạ, giẻ rách… cũng đỡ rét hơn ngoài này…

Con chui vào được thầy ạ, có lạ không? Mẹ khen con giỏi ngoan… Đêm hôm sau con mách cho mẹ biết là ở trong nhà, gần ngay cửa, còn một cái nong. Mẹ bảo, được đấy, đẩy cái nong ra gần ngạch cửa, tối đến kéo nó ra ngoài… Uyên ơi, con chịu khó nằm xuống…. Nào, nào… mẹ và chị Tâm bẻ tay gấp chân con, khẽ ấn đè rồi đẩy nhẹ, chui qua được ngạch cửa vào tới bên trong… Đừng sợ! Mẹ và chị vẫn nằm sát ngoài đây, trong nhà có ông bà nội che chở, phù hộ!…

Mới tờ mờ sáng, mẹ đã vội đánh thức con dậy, thò tay vào kéo cái nong, giục con chui ra ngay, lại đẩy cái nong vào đúng chỗ y nguyên dấu cũ…

Mấy đêm ngủ ngoài hiên ngoài trời là như vậy đó. Chả bù cho đêm hè nào, con nằm trên chõng tre trải chiếu đậu ngoài sân, nhìn sao đếm sao, nghe thầy kể chuyện rồi ngủ quên đi, thầy bế con vào nhà lúc nào con cũng không biết.

Tất cả đều theo thầy vào Cõi Xa thẳm. Tất cả đều đã chấm… hết? Bây giờ chỉ còn lại đói rét và nỗi sợ hãi! Con người ta sinh ra đời để sống chứ không phải để chết, có đúng vậy không, hở thầy? Mà sao chúng con hễ cứ thấy bóng ai là vội nín thở, nghe tiếng nói ai là đã giật mình! Người ta có quyền vu oan giá họa cho mình bất cứ chuyện gì có thể; người ta có thể giết mình bất cứ khi nào cần giết…

Bởi vì mình đâu còn được coi là con người, cũng chẳng được là con vật nữa; chẳng có pháp luật nào quy định, phân xử, không có ai dám đứng ra che chở, bênh vực cho mình nữa! Gia đình mình đã bị quy thành phần địa chủ: cái án tù chung thân trọn đời mãn kiếp!

Từ nỗi sợ hãi con người, thầy ạ, mình đâm ra sợ mọi thứ! Nghe tiếng con thạch sùng chặc lưỡi cũng giật mình, thấy cánh dơi sà xuống, vụt qua màn đêm cũng… cảnh giác, thấy con chó nhà ai chạy qua đường cũng nghi ngại, gặp con trâu đứng dưới bụi tre cũng băn khoăn, day dứt: có chuyện gì xẩy ra liên quan tới mình không?

Chỉ còn có cỏ cây và ánh trăng là hoà dịu, trấn an nỗi sợ hãi! Hình như hương hồn thầy, ông bà nội, anh Bình ẩn khuất trong đó, âm thầm chở che, an ủi mẹ con nhà họ Mai?

CHƯƠNG 22
NGÔI NHÀ HỌ MAI ĐƯỢC ĐỘI CHIA
“QUẢ THỰC” CHO BẦN CỐ, CỐT CÁN.
BA MẸ CON BỊ ĐUỔI RA KHỎI NHÀ

Cứ tưởng nấn ná dăm mười hôm lê la ngoài hiên góc sân, rồi người ta động lòng, họ sẽ cho mẹ con vào chái bếp hoặc chuồng trâu ngủ cũng được, bởi cái lòng mình đâu có muốn xa rời ngôi nhà tổ tiên, hơn nữa, cũng chẳng còn biết đi đâu, ở vào đâu?…

Nhưng rồi một buổi sáng, ông Đội xuất hiện bước vào sân, theo sau là vợ chồng chú Đông, Hĩm Xoa… tay cầm dao, gậy và cuộn dây thừng.

Ông Đội nói, vợ con thằng Vỹ không được phép ở đây nữa, đi tìm chỗ khác. Nhà này bây giờ là quả thực, Đội đã chia cho ba gia đình cốt cán, bần cố…

Chú Đông chẳng nói chẳng rằng, bước lên thềm, lấy dao cắt dây buộc, dùng búa đập văng khoá, mở toang cửa… Thím Đông giơ tay xỉa xói vào mặt mẹ: Cái nhà này bây giờ là của chúng tao, hiểu chưa? Chúng mày mau mà cút xéo ngay, đi đâu ở đâu, chết rấp xó xỉnh nào, mặc xác! Đừng đứng đây nữa mà gớm cái con mắt!

Thím khạc nhổ trước mặt mẹ, bắn cả nước bọt vào trán con.

Hĩm Xoa cầm gậy hùng hổ bước tới bên hòn Non Bộ ở ngoài sân. Gác một chân lên bể cạn, tay cầm gậy gõ gõ vào mấy hòn đá có những con ốc xoắn, ông Tiên ông Bụt bằng sứ gắn vào… Xoa hỏi mẹ, con mẹ Vỹ có biết những cái chi đây không? Mẹ sợ sệt, im lặng. Xoa bảo, đó là xương cốt của bà con nông dân… Bước tới bên bụi hoa hồng đã héo khô, tàn úa, cầm gậy phạt ngang, Xoa nói:

Máu, nước mắt bầy choa bón tưới ba thứ hoa hoét cho chúng mày ngồi rồi, ăn không, vui chơi… hả?! Rồi bặm môi trợn mắt vung gậy lên phang đập hòn Non Bộ, mấy chậu hoa cho bể nát ra.

Trong khi đó, chú Đông lặng lẽ cầm dao rựa chặt đổ mấy cây ngọc lan, lựu, tường vi… ngày xưa ông nội trồng.

Ba mẹ con lặng lẽ xách mang mấy cái bị cói rách đi ra ngõ…

1, 2, 3, 4, 5, 6, 7, 8, 9, 10, 11, 12, 13, 14, 15, 16, 17, 18, 19, 20, 21, 22, 23, 24, 25, 26, 27, 28, 29, 30, 31, 32, 33, 34, 35, 36, 37, 38, 39, 40, 41, 42, 43, 44, 45, 46, 47, 48, 49, 50

Đang xem báo Trúc-Lâm Yên-Tử

free counters

un compteur pour votre site