lịch sử việt nam

Trang Chính

...

Bưu Hoa Việt Nam

...

Dòng Thơ

...

Địa Linh Nhân Kiệt Của Việt Nam

...

Điện Toán - Tin Học

...

Hịch Tướng Sĩ

...

Hình Ảnh Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa

...

History Of Viet Nam

...

Hoàng Sa Trường Sa Là Của Việt Nam

...

Tư Tưởng Phật Giáo

...

Sitemap

...

Trang Thơ Văn nguyễn duy ân

...

Trang Thơ Văn Ông Bút

...

Trang Thơ Văn Đặng Quang Chính

...

Trang Thơ Văn Nguyễn Quang Duy

...

Trang Thơ Văn Trần Văn Giang

...

Trang Thơ Văn Lu Hà

...

Trang Thơ Văn Đông Hải Nguyễn Đức Hiền

...

Trang Thơ Văn Dạ Lệ Huỳnh

...

Trang Thơ Kita Kha

...

Trang Thơ Văn Mặc Khách

...

Trang Thơ Văn Nguyễn Nhơn

...

Trang Thơ Văn Thanh Sơn

...

Trang Thơ Văn Vĩnh Nhất Tâm

...

Trang Thơ Văn Phạm Ngọc Thái

...

Trang Thơ Văn Nguyễn Thị Thanh

...

Văn Hóa Tộc Việt

...

Ủng Hộ Trúc Lâm Yên Tử - Donate

...

 

Văn Hóa Triết Học Việt Nam - Tam Giáo Đồng Nguyên

Ý-Thức-Hệ Dân-Tộc Trong Ngày Tết Việt-Nam 

1, 2, 3, 4

...

Nhờ cái ý-thức-hệ quốc-gia dân-tộc ấy mà Lang-Liêu đã được giao cho vai-trò lãnh-đạo chăn dân, nối-nghiệp Hùng-Vương để bảo-vệ giống nòi Lạc-Việt còn đến ngày nay, và Hùng-Vương cũng có sáng-suốt trong việc truyền ngôi, không chấp nê vào tục-lệ thành-kiến, phân-biệt con trưởng con thứ, chỉ cốt chọn được người có đức, có tài hiểu-biết, thông-cảm nguyện-vọng của nông-dân, không phải là để phỉnh dân mà là để hướng-dẫn trong công cuộc sinh-tồn và phát-triển của đoàn-thể .

III._ Điều thứ ba.

Điều thứ ba của cái ý-thức-hệ Lạc-Việt Vuông Tròn, ngụ ở cặp bánh Giầy bánh Chưng trong truyện, là cái sự hiểu-biết ý-thức-hệ chính-trị nông-nghiệp kia không do sách vở mà có được. Lang-Liêu trong lúc bơ vơ, tứ cố vô thân, không còn biết nương-dựa vào ai, trong lòng lo lắng, chỉ còn biết cầu-khẩn Thần-linh và Tổ-tiên ngầm giúp cho phép lạ. Phép lạ ấy đã đến với Y qua giấc mộng. Qua giấc mộng mà biết, là biết bằng tâm-linh trực-giác chứ không phải bằng lý-trí suy-luận, hay thực-nghiệm giác-quan. Lang-Liêu chắc hẳn đã nhờ có đức tin mạnh mẽ nên mới có được cái trực-giác của giấc mộng Thần-linh ấy. Vì trong mộng Y đã quên cái Y suy-tính, quên cả thề-xác và tri-thức về sự vật bên ngoài mà nhập vào cõi Thần-tiên siêu-nhiên để cảm-thông hòa mình với đoàn-thể, với đại-chúng, với thế-giời vô-hình. Do đấy mà Y được báo mộng về nguyện-vọng thầm kín của dân-tộc và Vua cha. Vì cô-liêu, mất mẹ từ sớm, Lang-Liêu trong cảnh bơ vơ một mình càng phải trở vào trong lòng mà tin-tưởng cả vào Thần-linh Tổ-tiên phù-hộ cho kẻ cùng khốn như số-phận của đại-chúng nông-dân bị thống-trị qua bao nhiêu tầng lớp quí-tộc quan-liêu làm trung-gian ngăn cách. Lang-Liêu chính là đại-diện tượng-trưng cho các lớp người đại-chúng nông-dân, không biết trông-cậy vào đâu giúp đỡ, không dám tự cậy vào sức mình nên đã cầu-khẩn tin-tưởng vào sức phù-hộ của Thần-linh và Tổ-tiên, cũng như sau này khi có sự du-nhập của Phật-giáo vào đất Giao-Chỉ, nó đã lại tin-tưởng vào sức mầu-nhiệm thần-thông cứu khổ cứu nạn của Quan-Âm Bồ-Tát .

Lang-Liêu trong truyện bánh Chưng tượng-trưng cho tầng lớp nông-dân xấu số, chính là hạng người Việt có tâm-hồn chất phác, khao-khát công-lý và hiền-lành nhường nhịn, còn sống gần với thiên-nhiên nên vẫn giữ được tâm-tình hồn-nhiên trong sạch. Bởi thế mà Thần-linh đã báo mộng lành cho Lang-Liêu, ban cho cái sứ-mạng nối ngôi Thiên-Tử trị-vì nhân-dân Lạc-Việt với cái ý-thức-hệ Vuông Tròn tượng hình cụ-thể linh-động, phong-phú ý-nghĩa bằng cặp bánh Chưng bánh Giầy trên bàn thờ Tổ-tiên trong ba ngày Tết .
Và nghĩ đến ngày Tết, trong lòng Lang-Liêu lại phấn-khởi đầy hy-vọng tái tạo cuộc đời, trút hết sự không may về quá-khứ để sẵn sàng đớn mới với tất cả sự tốt lành trong ý-nghĩ, trong lời nói cũng như trong hành-động. Ngày Tết đem lại cho toàn-thể dân Việt một tin-tưởng mạnh mẽ và một tương-lai huy-hoàng, một sức sống mới trước bàn thờ Tổ-tiên của mỗi gia-đình, với hình ảnh bánh Chưng bánh Giầy để phối hưởng với " Thiên Địa Phụ Mẫu " và nhắc nhở con cháu Lạc-Hồng cái sứ-mệnh của Việt-tộc :

" Trăm năm tính cuộc vuông tròn.
Phải dò cho tới ngọn nguồn lạch sông " .

Kết-Luận ._

Trở lên chúng tôi đã ôn lại nhân ngày Tết Nguyên-Đán Kỷ-Dậu cái ý-thức-hệ còn chất-phác, đơn giản của xã-hội nông-nghiệp Lạc-Việt ngụ trong sự-tích bánh Chưng bánh Giầy : Một ý-thức-hệ xây-dựng trên nền-tảng tín-ngưỡng Thần-linh Tổ-tiên, đời sống dưới đất còn nối với đời sống trên trời, có Thần-linh đi về ngày Tết nhất thiêng-liêng hàng năm. Người với Trời Đất hòa vào nhịp-điệu của Nguồn Sống tuần-hoàn vĩnh-cửu " Sông có khúc, người có lúc ". Tuy đon-giản sơ sài nhưng cũng có đầy đủ những yếu-tố cơ-bản sâu rộng của một thế-giới-quan trong đó chúng ta thấy rõ được địa-vị quan-hệ giữa người với Vũ-trụ thiên-nhiên, giữa người với người trong xã-hội nông-nghiệp, và giữa người với chính mình hay là quan-hệ giữa tinh-thần với vật-chất, linh-hồn và thân-thể. Đấy là một sự hiểu-biết có hệ-thống nhất-quán gọi là một ý-thức-hệ cơ-bản thiết-yếu cho giới lãnh-đạo chỉ-huy của một đoàn-thể bất cứ lớn hay nhỏ rộng hay hẹp.

Nhà triết-gia Pháp cận-đại có tinh-thần dân-tộc là E. Renan từng tuyên-bố: " Sống không có một hệ-thống ý-thức về sự vật thì không phải là sống một đời sống người ", " Vivre sans un system sur les choses ce n'est pas vivre une vie d'homme ". Các Hiền-Nho đời Tống cũng viết về cái học Nho-sĩ là giới trí-thức lãnh-đạo trong xã-hội Trung-Hoa và Việt-Nam xưa rằng : " Học-thức mà không thông-suốt đến Trời và Người thì không phải là học-thức !", " Học bất tế Thiên Nhân bất khả dĩ vị chi học ! " .

Đại-khái tư-tưởng Đông - Tây đều biểu-đồng-tình rằng trí-thức lãnh-đạo phải là trí-thức toàn-diện, ngoài cái học chuyên-môn còn cần phải có một thế-giới-quan nhất-quán, có hệ-thống như cái học của kẻ-sĩ Việt-Nam xưa, thì mới đảm-đương được vai-trò lãnh-đạo chỉ-huy trong một nước, một địa-phương, không để cho một " cây che lấp mất cả rừng " như Phương-ngôn Tây-phương nói, hay là " Chăn dê gặp nhiều đường ngoẹo bỏ lạc mất dê " như Phương-ngôn Đông-phương nói. Các vai-trò chỉ-huy lớn nhỏ trong một tổ-chức, ngoài vấn-đề nhân-cách còn cần phải có một ý-thức-hệ, một thế-giới-quan toàn-diện để định-hướng. Chính cái ý-thức-hệ ấy mà chúng ta đang thiếu để tạo nên phong-trào cách-mệnh dân-tộc hiện nay. Cái ý-thức-hệ ấy phải là ý-thức-hệ dân-tộc Việt-Nam, có gốc rễ ăn sâu trong tâm-hồn dân-tộc, chứ không phải đi mượn sẵn của dân-tộc nào khác không thích-hợp cho xã-hội nông-nghiệp Á-đông. Chính vì thế mà chúng tôi, nhân ngày lễ Tết đầu năm Kỷ-Dậu đã nhắc lại cái ý-thức-hệ Lạc-Việt cổ xưa trên đây để góp phần vào công cuộc xây-dựng một ý-thức-hệ cách-mệnh dân-tộc. Cái ý-thức-hệ Lạc-Việt ấy tuy cũ lắm, nhưng ảnh-hưởng thâm sâu cho đến ngày nay, hàng năm còn thấy đúng như lời nói : " Tập truyền của người chết còn đè nặng trên đầu người sống " vậy .

Nguyễn Đăng Thục 

1, 2, 3, 4

pay per click advertising

Weblinks :

 

Thông Báo: Trang nhà Trúc Lâm Yên Tử nhận đăng quảng cáo cho các cơ sở thương mại. Rất mong đón nhận sự ủng hộ của quý độc giả ở khắp mọi nơi. Đa tạ. Xin vui lòng liên lạc qua email truclamyentu@truclamyentu.info để biết thêm chi tiết. We add your banner or small texted-based on our website, please contact us at truclamyentu@truclamyentu.info. Thanks

 

 

free counters

Search: The Web    http://www.truclamyentu.info
un compteur pour votre site